Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

Yêu thương và tự do

Nếu chúng ta vẫn giữ nguyên phương pháp giáo dục từ trước tới nay, trình độ của cả nhân loại sẽ bị hạ thấp. Trên thực tế, năng lực thấp kém của 1 người hoàn toàn bắt nguồn từ việc bị người lớn khống chế từ 0-6 tuổi.
Nếu chúng ta tiến hành phương pháp giáo dục mới, chúng ta sẽ loại bỏ những hạn chế mà người lớn gây ra với con trẻ. Chúng ta sẽ bắt đầu từ hiện thực, tức là để trẻ em hoàn toàn tự do được lắng nghe và làm theo sự thúc giục của trái tim trẻ.

Có những người chưa từng được học hành lại phát triển rất tốt. Có những người học hành nhiều, lại sống rất hồ đồ. Nếu bạn nhìn mọi người, nhìn thế giới bằng tâm thái tích cực, bạn sẽ cảm thấy dễ chịu. Còn nếu bạn cảm thấy nơi đâu cũng đầy nguy hiểm rình rập, việc gì cũng khó khăn, có người hãm hại hay cản trở thì bạn sẽ phân tâm, chán nản, thất vọng. Những điều vụn vặt sẽ trói chân chúng ta vào những sự việc tầm thường, xa rời mục tiêu cuộc đời của mỗi con người. Phần lớn thời gian chúng ta đang tự giãy giụa, cả đời sống trong sự khổ hạnh.

Nói về sự phục tùng, sự phục tùng ở đây có ý nghĩa sâu sắc hơn rất nhiều so với sự phục tùng theo nghĩa thông thường. Phục tùng là thăng hoa của ý chí cá nhân. Một lần tôi hỏi cháu mình rằng: "Linh ơi, cháu thấy nhà bên ai là người nghe lời nhất?" Linh nói: "cháu cảm thấy thầy giáo Vương là người nghe lời nhất." Đúng là thầy giáo Vương vô cùng "nghe lời". Bạn nhờ thầy giáo Vương cầm cái gì, thầy sẽ cầm ngay, bạn muốn thầy giáo Vương đi xào rau, thầy giáo Vương cũng xào ngay. Trong mắt những người khác, thầy giáo Vương là một người chồng tốt, hiền lành, "nghe lời", nhân nhượng. Khi người khác có quan điểm khác mình, thầy vẫn yên lặng lắng nghe. Những người bình thường không thể hiểu nổi sự tốt đẹp, sự bình tĩnh, sự sâu sắc của thầy. Thầy không bao giờ tham dự vào những việc phàm tục ở đời. Khi bạn quan sát thầy thật kỹ, bạn sẽ phát hiện ra đó là vì trạng thái cuộc sống của thầy cao hơn hẳn người khác, thầy luôn nhân nhượng và chăm sóc người xung quanh mình. Thầy là một nhà khoa học, nhưng thầy không chỉ là một nhà khoa học, thầy giống một bậc thánh hiền chỉ nói một câu vào lúc cần thiết nhất, còn bình thường thì không bao giờ chiếm dụng không gian và thời gian của ai. Thầy là người có nhân cách phát triển bình thường nhất trong tất cả những người tôi đã gặp.
(Trích "Yêu thương và tự do" - Tôn Thụy Tuyết)

Làm sao để 1 con người đạt đc trạng thái tinh thần tối ưu như vậy? Chỉ có sự tự do. Bạn ko thể tưởng tượng được 1 đứa trẻ tự do thực sự sẽ phát triển những phẩm cách ưu việt tới mức nào.
Con trẻ phải được tự lập trong cuộc sống để có sự độc lập về cơ thể; phải được tự do lựa chọn để có được sự độc lập về ý chí; phải được tự do làm việc để có được sự độc lập về tư tưởng.
Được tự do, con sẽ được hạnh phúc, tình yêu và kỷ luật tự nhiên hình thành trong con. Đương nhiên con sẽ tìm cách làm hài lòng người lớn vì tình yêu & ý chí tự nguyện chứ ko vì bị áp đặt. Con sẽ đạt được sự thuận theo, đây là sự thuận theo chân lý chứ ko phải "nghe lời" người lớn. Đa phần người lớn chúng ta đều biến dạng, méo mó hết rồi. Khái niệm của người lớn đã quá sai lệch. Con trẻ dùng đôi mắt của mình để nhìn 1 thế giới khách quan, điều này không do ai dạy, mà đến từ nội tâm của trẻ, đến từ quá trình trẻ quan sát và thể nghiệm cuộc sống.


Trẻ hiếu động, tăng động quá mức, là hệ quả xuất hiện sau khi các hoạt động tự phát của con bị ngăn cản, con ko còn mục tiêu để phát triển nữa. Không có đứa trẻ sai lầm, chỉ có người lớn sai lầm...
Vì thế, điều ác nhất trong cuộc đời này là không cho một con người trưởng thành. Trong một môi trường không có yêu thương và sự tự do, một đứa trẻ khổ sở sống đến năm 18 tuổi, bạn nghĩ rằng trẻ sẽ bắt đầu phục vụ người khác sao? KHÔNG BAO GIỜ. Nguyện vọng đầu tiên của trẻ sẽ là "ta phải thể hiện bản thân ta thế nào, ta phải nhào nặn mình đúng như ta mong muốn"
Sáng tạo và hình thành bản ngã rất quan trọng. Phá vỡ sự vận hành của bản thân con trẻ, để con trẻ phục vụ cho người lớn cũng là một kiểu phạm tội. Bởi vì kiểu giáo dục này sẽ dẫn đến rất nhiều vấn đề trong xã hội.

Bạn có muốn con mình trưởng thành lúc nào cũng mang nặng tâm lý thù hận, lầm lì dễ nổi nóng, mãi mãi oán trách người khác, nhìn đâu cũng thấy tiêu cực? Nếu thực sự yêu con, hãy để con là chính mình, hãy giải phóng con mình khỏi sự trói buộc áp bức, phục tùng quyền uy. Chúng ta đều lớn lên không có tự do, nên chúng ta luôn tưởng tượng tự do là không phép tắc. Đó chỉ là giải phóng, mục đích của giải phóng là tự do. Giải phóng không phải là trạng thái bình thường của con người, cũng không phải là trạng thái tự do thực sự. Mục đích thực sự của tự do là để phát triển bản ngã và sáng tạo bản ngã, chứ không phải là phá hoại. Chúng ta dùng một bộ óc chưa từng được tự do để tưởng tượng về tự do thì sẽ khó khăn vô cùng. Vì vậy bạn đã dùng quyền uy của mình mà khống chế toàn bộ hành vi và cuộc đời con trẻ. Đó là 1 hiện thực tàn khốc.

"Yêu con, hãy để con được tự lập. Yêu con, hãy để con có được sự tự tôn. Yêu con, hãy cho con đầy ắp tinh thần khám phá thế giới này. Nếu bạn yêu con, hãy để cho con được phát triển theo yêu cầu cuộc sống của chính bản thân chúng."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét